Câu chuyện buồn đêm qua chưa dứt sau giấc ngủ vùi
Chỉ là mỗi biết xuân kéo đến những ngày như thế
Tay em vẫn nắm thật chặt, chẳng buông anh ra suốt đêm
Nhưng trong cơn mơ ấy em đâu gọi tên anh
Nét gượng cười vẫn nhiều như thế khi em thức dậy
Có lẽ những suy nghĩ đau đớn nay đang kéo đến
Hôm nay cũng thế lại 1 ngày sống trong nỗi niềm cũ xưa
Mà em vẫn chưa muốn tỉnh sau cơn mộng mị
Anh tự hỏi mình là ai?
Anh đã làm điều gì sai?
Mà viết thương của em như lớn dần trong lòng anh nơi đây
Chẳng có điều gì thuộc về anh
Cả bầu không khí xung quanh này
Cũng chỉ là để em nuối tiếc 1 người xưa
Anh tự hỏi mình tại sao?
Anh ở đây để nhìn em
Từng phút giấy nào cũng mong nhớ ai kia bỏ qua lời anh rót vào
Cho dù anh ở lại đây
Cũng chẳng giúp ích gì được cho em
Chỉ có thể làm em nghĩ rằng anh là 1 người tốt