Cơn Mưa Lao Xao
Nguyễn Ngọc Thiện
Cơn mưa lao xao, đến bên dòng đời thì thào
Ta về nghe mưa khát khao
Bao năm qua đi, ngỡ như mộng về thầm thì
Giọt mưa rơi rơi ướt mi
Ngày xưa có nhau trong đời
Là đôi cánh chim tung trời, ước mơ ôi sao đầy vơi
Người nay cách xa muôn trùng
Từng đêm gối chăn lạnh lùng, mưa đến khóc tình cay đắng
Muốn nhờ cơn mưa, che giấu trái tim tội tình
Lối về trăm năm còn ai đi về với ai
Nắng còn nơi đâu, xin đến xóa tan đêm sầu
Có hạt mưa bay, vương mãi trên bờ mi ai
Muốn nhờ cơn mưa, che khuất dấu xưa muôn trùng
Có hạt mưa bay vương vấn trên bờ mi ai